Là một người có Chiron ở Cự Giải sát với điểm Mọc, tuổi thơ của tôi là chuỗi ngày vắng bóng mẹ. Chiron đem đến tổn thương mãi mãi không thể quên cho mỗi người, cho dù nó liên quan đến vật chất, danh dự, hay tình cảm,… Với tôi, tổn thương hằn sâu xoay quanh sự dung dưỡng, chăm sóc, vì trong Chiêm tinh, năng lượng Cự Giải đại diện cho người mẹ, nội tâm, cảm xúc, sự nuôi dưỡng, săn sóc, tình yêu thương.
Hồi còn nhỏ xíu tôi đã bị gửi đi ở nhờ nhà các cô các bác họ hàng trong gia đình. Ký ức đầu đời khi vừa mới biết nhận thức là tôi đợi và ngóng mẹ suốt. Ngày ấy, tôi nhận biết được rằng những nơi mình ở không phải là Nhà-của-mình. Đứa trẻ nhỏ bé và bất lực chẳng biết làm gì ngoài việc chờ đợi một người tưởng như sẽ chẳng bao giờ về. Bố tôi bước ra khỏi cuộc đời 2 mẹ con từ khi tôi còn rất nhỏ, nên mẹ đã từng là tất cả những gì tôi biết và có thể bám víu vào.
Tôi không biết rằng trải nghiệm đó đã tạo ra “a sense of rejection” trong bản thân – tôi tự phủ nhận mình và cũng để mặc cho người khác phủ nhận mình. Tiếp đó là một loạt câu hỏi về cuộc sống. Tại sao mình không có được sự nuôi nấng từ người sinh ra mình như bao đứa trẻ khác? Bố và mẹ đã ở đâu khi tôi cần 2 người nhất? Cảm giác được mẹ tận tay chăm lo, nuôi nấng ra sao? Có một mái ấm là như thế nào?… Nhiều lúc chính tôi còn thấy áy này khi nhận được sự chăm sóc từ người khác. Tôi cảm thấy mình không xứng đáng được yêu thương. Điều này cũng có ảnh hưởng rất lớn đến cách tôi chọn bạn đời của mình sau này – tôi rung động khi người đó pha cho mình 1 ly cà phê.
Điều tôi khao khát nhất là có một mái ấm của riêng mình, được ở một nơi hoặc bên cạnh một người mà tôi tin tưởng nhất và cảm nhận được sự quan tâm, chăm sóc chân tình nhất. Từ tâm lý đó, trong vô thức tôi cũng tự đặt trách nhiệm dung dưỡng sự sống lên mình, nhưng chỉ dừng lại ở vật nuôi, cây cối, các dự án công việc,.. Một phần khác trong tôi luôn cảm thấy mình chưa “đủ”. Có giai đoạn tôi tìm mọi cách để trốn tránh trách nhiệm. Tôi mặc cảm và không tin mình có thể gánh vác được bất cứ việc gì, không tin mình có thể trở thành hình mẫu hoàn thiện mình luôn cần và hướng tới.
Cho tới giờ, Chiron vẫn thôi thúc tôi đi trên hành trình chữa lành bản thân. Tôi biết con đường vẫn còn rất dài, vì tôi vẫn chưa sẵn sàng làm mẹ. Tôi đã có thể hiểu và chấp nhận được những quyết định của người thân trong quá khứ, thế nên cũng không còn cần những lời giải thích. Nhưng, khi nghĩ đến việc đem một sinh mệnh đến với thế giới này, nỗi lo lập tức quay lại ám ảnh tôi. Liệu mình có đủ khả năng để nuôi nấng, chăm sóc và vun đắp một con người? Thoáng nghĩ thôi đã thấy sao khó quá… Càng hiểu về Vũ Trụ và cuộc sống, càng thấy có thật nhiều yếu tố ảnh hưởng đến một đứa trẻ, và trọng trách thật sự là rất nặng nề.
Bạn nào có Chiron ở Cự Giải không? Các bạn đã làm gì để đối mặt với tổn thương trong mình? 😊
Copyright © 2023 Venus Verandah. All rights reserved.